Xinwei quyết định yêu
cô gái trước mặt nên ném Tiểu Ngọc lên giường, ngồi lên eo Tiểu Ngọc rồi cởi quần áo, cúi xuống hôn lên mặt Tiểu Ngọc. Xin Wei hôn từ tai cô và mở miệng Xiao Yu để nếm chiếc lưỡi thơm của Xiao Yu. Trên khuôn mặt của Xiao Yu đầy nước bọt của Xin Wei.
Tôi theo cô bé vào phòng trên, một cô gái trẻ khoảng hai mươi ba mươi tuổi mỉm cười mời tôi ngồi, lịch sự mời tôi uống trà. Tôi lịch sự hỏi họ của cô ấy trước, cô gái trẻ mỉm cười nói: "Tôi họ Bạch, nhưng cô có thể gọi tôi là Tô Dung. Không cần khách sáo đâu." Sau đó cô ấy chỉ cười và không nói chuyện với cô ấy. tôi về việc thuê nhà. Trò chuyện với tôi về những chuyện thường ngày, chỉ bằng tên của tôi. Nghề nghiệp. Tôi liên tục hỏi liệu tôi đã kết hôn chưa. Tôi trả lời câu hỏi của cô ấy một cách cẩn thận và nói rằng tôi đến nghỉ dưỡng vì tôi ngưỡng mộ phong cảnh của thị trấn. Bai Surong vui vẻ tỏ ý muốn cho tôi thuê nhà và hứa sẽ cung cấp đồ ăn cho tôi khi tôi hỏi giá cả thì cô ấy mỉm cười nói: “Khách ở xa xin đừng mời. Nếu phải trả tiền thì cứ việc. "Chỉ vậy thôi. Chúng ta làm bạn bè là tốt nhất. Tình cờ gặp nhau còn hơn là mời nhau. Chuyện này đừng nói nữa." Tôi vội vàng cảm ơn anh ấy. Tô Dung chỉ vào cô bé vừa đưa tôi vào nói: "Cô ấy tên là Qingmei, cô ấy là con gái nuôi của tôi, cả đời phụ thuộc vào tôi. Để cô ấy đưa cô về phòng nghỉ ngơi." Ở đây bốn căn phòng, được bao quanh bởi một nền lát đá đẹp. Trong sân nơi những phiến đá được cắt, Qingmei dẫn tôi đến một ngôi nhà ở chái phía tây có cửa sổ sáng sủa và một số cửa sổ thông thoáng. Yingqin giúp tôi đặt hành lý đơn giản của mình, sau đó đi ra ngoài và mang vào một chậu nước nóng, tự tay vặn một chiếc khăn trắng bốc khói. Tôi nhanh chóng bước tới nhận lấy, nhưng Qingmei nhẹ nhàng đẩy tôi ngồi xuống, rồi sau đó. Nhẹ nhàng lau đi lớp bụi bay phấp phới cho tôi. Dù cảm thấy rất ngạc nhiên nhưng tôi chỉ ngoan ngoãn để cô rửa mặt. Thân hình đầy đặn của Qingmei áp sát vào tôi, mùi hương nữ tính xộc thẳng vào mũi tôi. Qingmei lại lau tay cho tôi, sau đó tôi chạm vào đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô ấy, không nhịn được nhẹ nhàng bóp nhẹ, nói: "Qingmei, tay em trắng nõn, dễ thương quá." Qingmei không rời đi ngay lập tức, cô ấy để tôi chạm vào cô ấy một lúc rồi dịu dàng nói: "Tôi đi đổ nước."
Cô gái há cái miệng nhỏ nhắn, chiếc lưỡi nhỏ vừa thấm tinh dịch thè ra một cách tinh nghịch, để chủ nhân có thể thấy rõ tinh dịch trong miệng cô không hề lãng phí, sau đó cô nhìn người đàn ông với sự phấn khích, đôi mắt không ngừng lóe lên sự mong đợi.
Mái tóc đen buông xõa trên vai. Trong tranh, cô gái ngồi cạnh ao sen, đôi chân ngọc duỗi thẳng trong nước, khuôn mặt xinh đẹp hơi ngẩng lên, như đang nhìn lên bầu trời và khẽ hát. Những bức tranh vẽ tay này rất chân thực, tranh cũng rất đẹp và biểu cảm. Trong tranh có khắc dòng chữ: Bài ca vũ điệu Tiểu Ngọc Kẹp tóc màu tím. Đó là Huo Xiaoyu, một kỹ nữ nổi tiếng thời nhà Đường, cũng là
Và