Cô bình thường có thể tùy ý gọi Hàn Đông bằng tên, nhưng bây giờ thì k
hông biết cách gọi cho anh ấy.
Loại phòng riêng này có một cửa nhỏ phía trước, không thể nhìn vào bên trong.
Có vẻ như sự xuất hiện đột ngột của tôi đã khiến mọi người lo lắng. Đặc biệt là bố mẹ tôi, họ không ngờ tôi lại xuất hiện ở nhà, tuy không phải nhà của chúng tôi nhưng vẫn ngọt ngào kêu lên: “Ồ, Dalong đã về rồi!” hãy nói cho tôi biết. Cô ấy có cơ hội này vì dương vật của Zhang Qiang vẫn còn co giật trong cơ thể mẹ cô ấy.
“Tôi mới về nước, không mang theo tiền.” Thẩm Lãng nói lời này, trong lòng hắn có chút không yên tâm, bởi vì hắn chưa từng xin tiền phụ nữ.
Tôi lè lưỡi liếm âm vật của cô ấy. Tiểu Văn bắt đầu rên rỉ lớn tiếng, dùng hai tay chạm vào đầu tôi và ấn chặt vào bộ phận kín của cô ấy và mút nó. Tôi cắn nhẹ âm vật của cô ấy, nước tình chảy vào miệng nhiều hơn, tôi biết Tiểu Văn không thể chịu đựng được nữa nên tôi cố tình ngừng liếm cô ấy và đứng dậy, dùng giọng ra lệnh yêu cầu Tiểu Văn giúp đỡ. , và Xiaowen ngồi xổm xuống và chạm vào con cặc của tôi.
Hơn nữa, thân thể của anh Hồ không thể chịu đựng được một mình anh ăn cơm khô, em uống cháo sao? Hee hee...
Lúc này tôi thấy sướng quá nhưng cặc tôi vẫn còn cứng. Tôi nhìn mẹ và cuối cùng không thể chịu nổi nữa! Tôi lao tới hôn điên cuồng vào miệng mẹ. Vốn dĩ mẹ đang dùng tay đẩy tôi nhưng tay mẹ càng ngày càng mềm. Lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên khiến cả tôi và mẹ đều sợ hãi!
(mẹ tôi thích con người và mọi thứ ở đây nên không chuyển đến nơi tốt hơn). Thật đáng ghen tị, mẹ tôi cũng rất hài lòng nhưng ai cũng biết tâm tư, suy nghĩ của một doanh nhân thành đạt, đôi khi mẹ tôi sẽ khóc một mình, điều đó khiến tôi cảm thấy buồn. Nhưng cô chấp nhận cách giáo dục truyền thống “chăm chồng, nuôi con”. Cô nuốt cơn giận và dồn toàn bộ tâm trí cho tôi, mong rằng tôi sẽ thành công.
Rốt cuộc, Chu Thiên đã ăn mặc cẩn thận hơn hai tiếng đồng hồ cho buổi hẹn hò hôm nay. Cô vốn là loại người khó quyết định chuyện lớn chuyện nhỏ, chưa kể hôm nay cô sẽ đi gặp bạn trai mối tình đầu của mình.
『Tôi vô tình nhốt mình ra khỏi phòng! …Ghét! 』